Vì dịch mà em phải ở quê nên không thể kiếm việc làm [… ]. Một hôm em bất ngờ thấy bạn đăng story về việc đi làm đã nhận được lương, điều đó khiến em bận lòng vô cùng…

Chào ad ạ, Em hiện là sinh viên năm cuối đã hoàn thành xong khóa luận tốt nghiệp, thời gian qua vì dịch mà em phải ở quê nên không thể kiếm việc làm. Chuyện là em có một người bạn, em ở quê và bạn ấy ở HN. Một hôm em bất ngờ thấy người bạn đó đăng story về việc đi làm đã nhận được lương, điều đó khiến em bận lòng vô cùng. Em tự cảm thấy bản thân mình kém cỏi, lười nhác. Và từ lúc đó em cũng không nhắn tin hay liên hệ gì với người bạn đó, em sợ rằng nếu có nói chuyện thì sẽ nghe được những câu chuyện bạn ấy kể về công việc, kể về những điều em không thể làm được ngay lúc này. Và việc bạn ấy đi làm, bạn ấy đi chơi với những người khác ở đó khiến em khó chịu. Em cũng không biết tại sao mình lại như vậy, nhưng cảm giác đó ngày càng tăng dần, làm em bức bối vô cùng. Ngày nào em cũng nghĩ đến việc đó, điều đó khiến em rất mệt mỏi. Em tự nói với bản thân sẽ nhắn tin lại và tâm sự về những vấn đề trong lòng em nhưng ngay lúc em định nhắn, em lại thấy story bạn ấy đi chơi, đi ăn ở dưới HN mà hiện giờ em vẫn chưa thể trở lại HN được nên em lại thôi không nhắn gì nữa. Không biết do khoảng cách, do thời gian, hay do điều gì nhưng hiện tại em rất mông lung, em sẽ rất biết ơn nếu ad cho em một câu trả lời, một lời khuyên, hoặc chí ít là một lời tâm sự nhẹ nhàng. Em cảm ơn rất nhiều vì đã đọc ạ.

Chào bạn, 

Cảm ơn bạn vì đã tin tưởng và chia sẻ câu chuyện của bạn với InPsychOut. Vì đây không phải là một câu hỏi chuyên môn, nên ban đầu chúng mình cũng đã do dự không biết có nên trả lời hay không. Nhưng chúng mình vẫn quyết định nói về nó, vì chúng mình đã từng trải qua những khoảng thời gian như vậy, và chúng mình tin rằng rất nhiều bạn trẻ trong độ tuổi hai-mươi-mấy cũng đang vật lộn với cảm giác mông lung này. Nên chúng mình mong rằng nếu phần trả lời này không thể giúp ích được cho bạn, thì cũng sẽ giúp bạn cảm thấy được cảm thông và hiểu rằng bạn không hề lẻ loi trên con đường tập làm người lớn của mình. 


Chúng mình tin rằng bạn biết việc so sánh bản thân với người bạn của mình là không nên, và việc này sẽ chỉ càng gây thêm những cảm xúc tiêu cực cho bạn. Nhưng chúng mình hiểu rằng không dễ để có thể dừng so sánh, và dù ta có muốn dừng thế nào đi nữa thì đôi khi việc so sánh vẫn diễn ra một cách tự động. Vì vậy, thay vì tìm cách ngừng so sánh, chúng mình nghĩ rằng bạn có thể thay đổi cách đón nhận của mình. Thay vì xem việc người bạn của mình đã tìm được việc làm và được nhận lương như minh chứng rằng mình thật kém cỏi và lười nhác, bạn có thể dùng nó như một động lực để phấn đấu. Bạn có thể có thêm niềm tin rằng nếu người bạn của bạn đã làm được, thì bạn cũng sẽ làm được. Chúng mình biết quá trình tìm kiếm việc làm vốn là một việc khó khăn và nhiều áp lực, nhất là với các bạn sinh viên mới ra trường. Nhưng bạn của bạn đã tìm được công việc phù hợp với mình, nghĩa là bạn có thể tự tin và lạc quan hơn rằng mình sẽ có được việc làm khi quay về Hà Nội. Hãy ghi nhận rằng người bạn đó đã đạt được một điều gì đó mà bạn chưa làm được, và phấn đấu để có thể đạt được nó. 


Bên cạnh đó, chúng mình cũng muốn nói với bạn rằng bạn vẫn còn rất nhiều thời gian. Xã hội đặt ra những deadline vô hình, và yêu cầu tất cả chúng ta phải tuân thủ. 22 tuổi học xong, phải tìm được việc ngay. Rồi sự nghiệp phải tiến triển thuận lợi, lương (tương đối) cao, kinh tế ổn định. Rồi có người yêu, cưới xin, lập gia đình. Tất cả những chuyện này bạn phải làm xong trước khi bạn 30 tuổi. Chúng mình nghĩ có thể chính những deadline vô hình này đang khiến bạn cảm thấy bối rối và bất an, chứ không chỉ vì bạn đang so sánh bản thân với người bạn ấy. Khi nhìn thấy người bạn của mình đạt được những thành tựu cuộc sống đúng theo các mốc thời gian mà xã hội đã đặt sẵn, bạn càng nhận ra rằng bản thân đang không theo kịp những mốc thời gian kia. Vì vậy, bạn tránh gặp và nói chuyện với người bạn này, để tránh gợi nhớ bản thân về những gì mình chưa thể làm được. 


Nhưng bạn ơi, nếu có một bài học nào mà ta có thể rút ra được từ hai năm dịch bệnh vừa qua, đó chính là không có gì là chắc chắn, và có những yếu tố bạn sẽ không bao giờ có thể lường trước được. Những kế hoạch cuộc đời mà bạn đã vạch ra rất tỉ mỉ cho bản thân có khi cũng sẽ hỏng bét. Vì vậy, chúng mình mong rằng bạn sẽ không quá hà khắc với bản thân để chạy kịp những mốc thời gian vô hình kia, mà hãy cứ đi sao cho đúng với nhịp độ của mình. Có thể bạn đang cảm thấy rất bế tắc vì không thể làm được những gì mình muốn, nhưng đây có thể là cơ hội để bạn làm những thứ bạn không làm được nếu kế hoạch của bạn đã diễn ra suôn sẻ. Sau khi tìm được việc làm, bạn sẽ có rất ít thời gian để về quê, và cũng sẽ không thể dành thời gian cho gia đình và bạn bè nhiều như trước nữa. Bạn cũng sẽ có ít thời gian cho những sở thích của mình hơn. Vì vậy, đây có thể là cơ hội để bạn làm tất cả những việc này và cũng là một khoảng thời gian nghỉ ngơi sau 16 năm học hành vất vả. 


Chúng mình sẽ không nói với bạn rằng “Mọi chuyện sẽ ổn thôi!” vì tương lai có rất nhiều ẩn số mà ta không thể lường trước được. Thay vào đó, chúng mình chúc bạn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn để có thể đương đầu với bất cứ trở ngại nào phía trước. Chúc bạn, và tất cả những bạn hai-mươi-mấy đang mông lung về tương lai của mình, tìm được cho mình một hướng đi và đủ can đảm để theo đuổi những gì mình muốn. 

Previous
Previous

Làm sao để thoát khỏi cảm giác căm ghét bản thân ạ?

Next
Next

Người yêu mình từng rơi vào trầm cảm và cố tự tử nhưng bất thành, đến bây giờ bạn ấy vẫn đang gặp phải các vấn đề tâm lý, bạn ấy cảm thấy rất rất tự ti vào bản thân …