
Tất Cả Các Bài Viết
Chuyện Đau Buồn Và Việc Viết Nhật Ký
Thời trung học, một người rất quan trọng đối với tôi đột ngột qua đời. Tuy đây không phải là lần đầu tiên tôi phải đối mặt với một sự mất mát lớn, nó là lần đầu tiên tôi bị sốc đến thế. Tôi nhớ sau khi biết tin về Minh*, cả ngày tôi cảm thấy như thể tâm trí tôi bị tách rời khỏi cơ thể. Người tôi tê dại và như thể mọi cử động không còn là của chính mình nữa. Màu sắc của mọi thứ và mọi người xung quanh bỗng phai thành một màu xám xịt và những giọng nói quanh tôi như bị nén lại. Sau cú sốc, tôi mất cảm giác thèm ăn, không muốn dành thời gian cho gia đình, và không còn sức cho các hoạt động đơn giản thường ngày. Tôi dành thời gian nghĩ đi nghĩ lại những điều mà tôi ước mình đã làm khác đi. Tôi cảm thấy có lỗi vì mình còn sống, vì có thể tận hưởng những thứ mà Minh không còn cơ hội thể tận hưởng, và vì không nhận ra Minh lúc đó đã đang đau buồn và cần sự an ủi.